Tô Dược phát hiện, nếu để mắt ai thì sẽ hay gặp người đó.
“Bọn tao tình cờ gặp nhau ở trước quầy bán băng vệ sinh, đây đúng là định mệnh mà.” Miệng cô nhồm nhoàm đồ ăn vặt nên nói ú ớ không rõ.
Biệt Hoài Vận thẳng tay ném cái gối vào người cô, “Tô Dược mày mà còn ăn vụng sô cô la của bà thì bà sẽ giết mày!”
Khuôn viên đại học A rất rộng, thế nhưng suốt một tuần từ hôm khai giảng, dường như Tô Dược thường xuyên thấy Cố Diễn ở khắp mọi nơi, ví dụ như sáng trên đường chạy tới lớp chuyên ngành vì dậy muộn, ví dụ như trưa đến đi căn tin, hay tối lúc đi tự học về.
Ví như, đúng chín giờ tối, vì khuất phục trước sự đe dọa và dụ dỗ của Biệt Hoài Vận, cô không thể không hối hả xuống lầu, chạy đi mua thanh sô cô la mà chỉ có siêu thị bên cạnh khu ký túc xá dành cho giảng viên cách đó mười phút đi đường mới bán.
Tô Dược đẩy cái xe nhỏ, miệng hát vu vơ, hớn ha hớn hở dạo khắp góc này tới góc kia trong siêu thị tuy nhỏ nhưng cái gì cũng có, không ngừng ném đồ ăn vặt và mấy thứ đồ phụ nữ hàng tháng mà cô dùng sắp hết vào trong xe.
Sau đó, cô bất ngờ gặp Cố Diễn.
Trước kệ bán đồ dùng cho nữ.
Ngay lúc đó, trong tay Tô Dược đang cầm một bọc băng vệ sinh của hãng nào đó, trong lúc cô lơ đãng ngẩng đầu lên thì tình cờ thấy Cố Diễn đang đứng sờ sờ trước mặt cô.
Anh hơi cúi đầu, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-dep-nhat-the-gian/927164/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.