Một phen chiến đấu vừa rồi đã hoàn toàn khiến bố trí trong động bị rối loạn, Chung Lâu Vũ chỉ có thể tận lực khôi phục một bộ phận nhỏ, chỗ còn lại thì dùng trường kiếm dính máu tươi của tu sĩ trẻ tuổi, vẽ một cái ảo trận khổng lồ mà tinh vi trong hang động.
Linh lực thoát ra rất nhanh liền trở thành một bộ phận của trận pháp, lúc Chung Lâu Vũ tỉ mỉ bố trí xong, hệ thống gần như là mục trừng khẩu ngốc mà nhìn cả hang động khôi phục lại thành hình dáng ban đầu, những dấu vết bị liệt hoả thiêu đốt đều biến mất, ngay cả người bị treo ở chính giữa, cũng có thể chạm vào thực thể.
“Mặc dù có điểm buồn nôn, có điều những cái nguỵ trang này vẫn là cần thiết.” Chung Lâu Vũ chọc chọc ảo cảnh của bản thân, xúc cảm ấm lạnh truyền đến ngón tay rất chân thực, cái người hư giả kia cũng làm ra phản ứng tương ứng, rốt cuộc hài lòng hắn quay người lại, nhìn về thi thể bị kéo tới một bên.
Đồ vật trên người tu sĩ trung niên kia đều bị thiêu đốt sạch sẽ, chỉ còn có thanh Huyền Thiết kiếm này, tạm thời bị Chung Lâu Vũ coi như bội kiếm cầm. Đồ vật trên người tu sĩ trẻ tuổi ngược lại lại có rất nhiều, vũ khí linh thạch chồng chất, còn có không ít tạp vật loạn thất bát tao. Chung Lâu Vũ vội vàng thay một bộ y phục mới, lúc này mới thấy thoải mái hơn.
Tính tính thời gian, hiện tại hẳn đã là đêm khuya, Chung Lâu Vũ vội vàng li khai sơn động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-che-ba-toan-the-gioi/32794/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.