Edt: Mítt
~~~~~~~
Thấy Cố Lương Nghiên gật đầu đáp ứng, Tô Mê cũng không nói cái gì, nói cho cùng cô cũng không thích ngốc lâu ở loại địa phương như bệnh viện này.
Hai người dưới sự trợ giúp của một đám bác sĩ nhiệt tình rất nhanh liền nhận được thuốc rời khỏi bệnh viện.
Cố Lương Nghiên lái xe, mang Tô Mê đi vào một quán cháo rất có danh tiếng.
Thời điểm Tô Mê từ toilet đi ra liền thấy trên bàn bày toàn là cháo bổ dưỡng dạ dày.
“Cố Lương Nghiên anh thật đúng là phá sản, chọn hai phần không phải đủ rồi sao?”
Thấy cô như vậy, Cố Lương Nghiên biểu hiện thật vui mừng.
“Chờ chúng ta kết hôn, tiền tài toàn bộ để cho em quản, tùy tiện cho em bại gia.”
Khi nói chuyện đã đứng dậy kéo cô ngồi xuống: “Nhanh ngồi xuống, cháo bổ phải ăn nóng.”
Tô Mê cũng không làm ra vẻ, trực tiếp cầm muỗng ăn.
Bỗng nhiên, di động đột nhiên rung dữ dội.
Tô Mê vừa cầm lấy liền thấy điện thoại báo cuộc gọi đến: A Sâm.
Cố Lương Nghiên mắt sắc nhìn thấy hai chữ này, trong lòng bỗng dưng đau xót, duỗi tay đoạt lấy, liền tắt máy.
Tô Mê nhíu nhíu mi.
“Đừng tắt, có thể hắn tìm tôi có việc gấp.”
Việc gấp cái gì, đều là giả, nhưng lúc này, còn không phải lúc cùng Mộ Dung Sâm ngả bài, Tô Mê tự nhiên không muốn bị Mộ Dung Sâm phát hiện được cái gì, nói cho cùng Tô Mê trước kia chưa bao giờ tắt điện thoại của hắn.
Cố Lương Nghiên không cao hứng, không muốn để cô tiếp điện thoại bạn trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-cam-duc-treu-khong-ngung/170029/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.