Edt: Mítt
~~~~~~
Tô Mê tùy ý để hắn ôm, từ từ mở miệng.
“Quân Mạc Thâm, tôi có lời muốn nói với anh.”
Không, hắn không muốn nghe, hắn sợ cô nói ra lời tàn nhẫn, hắn sợ cô rời khỏi mình……
Thân tùy tâm động, Quân Mạc Thâm nâng khuôn mặt nhỏ của cô lên, chế trụ vòng eo cô, không cho phép cô mảy may trốn tránh, cúi đầu hôn thật sâu.
Lấy nụ hôn giam giữ, đem những lời muốn nói của cô toàn bộ phong kín lại trong cổ họng.
Bá đạo cường thế mang theo tính xâm lược, mạnh mẽ mút hút đôi môi mềm mại kiều nộn của cô, đầu lưỡi cạy mở hàm răng, ở trong khoang miệng mang theo hương thơm của phụ nữ cùng với nồng nặc mùi rượu nguyên chất, cưỡng bách cái lưỡi kháng cự của cô, cùng vui đùa với hắn.
Tô Mê tránh thoát không kịp, lại không cách nào trốn tránh, dưới tình thế cấp bách hung hăng cắn một cái, hắn lập tức ăn đau rên một tiếng: “Mê Mê, em lại cắn anh…….”
“Cắn chết anh, đừng động một chút liền hôn tôi, tôi không để mình bị xoay vòng vòng nữa đâu!”
“Vậy Mê Mê thích ăn cái gì, anh cho em ăn là được, đừng giận anh được không?”
Quân Mạc Thâm đối với lời nói của cô không chút để ý, lại mặt dày mày dạn dán lên, ôm cô thật chặt, khuôn mặt tuấn tú chôn thật sâu ở hõm vai cô: “Được rồi Mê Mê, anh biết sai rồi, không nên hoài nghi em, lần sau, không, vĩnh viễn sẽ không có lần sau.”
“Thật ra chúng ta mới gặp mặt vài lần, còn chưa đủ……."
“Không, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-cam-duc-treu-khong-ngung/1660435/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.