Đây là một ngày nhiều năm sau, Tần Ức và Thạch Tĩnh Chi lên phi thuyền bộ tộc nhân ngư nghiên cứu để trở về hải vực. Vì vấn đề về áp suất, Thạch Tĩnh Chi chỉ có thể dùng thuốc giúp hô hấp dưới ước để ở lại trong hoàng cung ở tộc người cá. Nhưng hiệu quả của thuốc không duy trì được lâu, Tần Ức tuy rất muốn ở lại lâu nhưng suy nghĩ tới tình hình sức khỏe của Thạch Tĩnh Chi nên chỉ ở hải vực hai ngày.
Đây cũng là lần đầu tiên Thạch Tĩnh Chi có cơ hội nhìn thấy hình thái nhân ngư hoàn chỉnh của cậu. Biển cả có vô vàn loài cá, các loài cá giao phối chéo, đời sau sẽ thể hiện hình thái của người có mạnh hơn.
Lần đầu tiên nhìn thấy đuôi cá sáng lấp lán của Tần Ức, Thạch Tĩnh Chi ngạc nhiên một chốc nhưng khi nhìn đến "cái nấm" màu hồng nhô đầu ra kia, cơ mặt hắn giật giật: "Ở nhà cũng không được bậy bạ."
Tần Ức cúi đầu nhìn bộ phận đang nhếch đầu ra bên ngoài kia của mình, giọng nói đầy vẻ oan ức: "Nhưng nó mọc ở bên ngoài đấy, em đâu có bậy bạ!"
Lúc này Thạch Tĩnh Chi mới nhớ ra, trong tư liệu viết rằng bộ phận sinh ɖu͙ƈ của người cá là lõa lồ bên ngoài đuôi cá. Hắn liếc nhìn, tai đỏ lên: "Vậy em tìm gì che nó lại đi."
Khi ở trong nước, Tần Ức thích không mặc gì cả nhưng Thạch Tĩnh Chi đã yêu cầu như thế cậu cũng đành ra lệnh cho người hầu bện tạp dề trân châu thắt ở phần trêи đuôi cá. Trân châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-binh-hoa/1800161/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.