Thạch Tĩnh Chi cứng đối cứng mà lên tiếng: "Xin anh đừng đùa kiểu này."
"Mặc dù rất muốn nói cho anh rằng đó là chuyện cười nhưng rất xin lỗi rằng những người tiếp xúc với ta đều cho rằng ta không có khiếu hài hước."
Ánh mắt Qault bỏ qua Thạch Tĩnh Chi một cách nhẹ nhàng, dừng lại trêи người Tần ức. Giọng điệu của hắn ta có thêm vài phần chiều chuộng, kiểu như "cái đứa ngốc nghếch này": "Lâu nãy giờ vẫn chưa quyết được à? Đau dài không bằng đau ngắn, cứ ở đây chi bằng đi sớm, để tương lai sau này em không đau khổ, dằn vặt cả đời."
Khi nói những lời này hắn ta phải dùng tới máy phiên dịch, tiếng không quá lớn, cũng không quá nhỏ, vừa đủ đề Tần Ức đứng phía sau lưng Thạch Tĩnh Chi có thể nghe thấy. Hắn ta vừa cất lời, Tần Ức đã hướng mắt về phía Thạch Tĩnh Chi đang cạnh mình. Đôi môi người ấy mím chặt thành đường thẳng, vẻ mặt nghiêm lại, trong ánh mắt hơi có vẻ thăm dò.
Không nhìn thì không sao, một khi nhìn Thạch Tĩnh Chi Tần Ức lại hơi chột dạ. Trêи thực tế, khi nghi lễ trưởng thành kết thúc, một chút ký ức liên quan đến hành tinh của mình cũng đã trở lại với cậu. Đúng như Qault nói, tuổi thọ nhân ngư dài hơn so với người Trái Đất nhiều lắm.
Nhưng đối với chuyện này, có hỏi Thạch Tĩnh Chi cũng không giúp gì được cho cậu, có khi đối phương còn nghĩ bậy nghĩ bạ hơn nên cậu cũng không lên tiếng. Bây giờ, Qault đã ở đây, lại nói ra vấn đề khó trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-binh-hoa/1800160/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.