Hỉ Lai đứng tại chỗ nhún nhảy lắc đầu vẫy đuôi, Phương Cảnh Thâm vẫn nhìnthẳng không ngó ngàng gì, chuyện này thật giống như “Thiếp có tình,chàng lại vô ý”.
Mọi người vây lại xem rất vui vẻ, nhưng ngược lại người huấn luyện cầm nắmthịt bò khô không còn tác dụng trong tay lại muốn khóc thét lên, "Tiểutổ tông, cưng quay lại đi mà!"
Có người đề nghị: "Tự anh mang lên đi!"
Người huấn luyện còn muốn cố chấp, "Tôi không phải cún! Đây chẳng khác nào lừa dối khách hàng!"
Tô Tiểu Đường đứng bên cạnh, rất muốn hỏi Phương Cảnh Thâm một câu, cóhiểu Hỉ Lai nói gì hay không, cho tới bây giờ cô vẫn chưa từng hỏi từlúc biến thành cún đến nay anh có hiểu tiếng cún không.
Người huấn luyện liên tục dụ dỗ Hỉ Lai quay lại đưa nhẫn, Hỉ Lai đều mang đến đưa cho Phương Cảnh Thâm, vài lần như vậy, Phương Cảnh Thâm bị mọingười vây lại xem cũng không chịu đựng được, dùng chân đá chiếc hộp trởlại.
Hỉ Lai nức nở một tiếng bộ dạng đáng thương, cúi đầu xuống.
"Ha ha ha ha ha, hai bạn cún thật đáng yêu mà, cười chết tôi rồi... Thợchụp ảnh, này, anh mau đến đây chụp lại cảnh này đi, thật vui quá..."
Thợ chụp ảnh bước đến, hí hoáy chụp liên tục mấy tấm.
"Người khác không biết còn tưởng anh bạn cố tình bày ra trò vui này đấy!"
Tuy rằng xảy ra chút sự cố ngoài ý muốn, thế nhưng mọi người đều rất vuivẻ, người huấn luyện thú thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà phải làm gì mớixong nốt phần còn lại đây? Xem ra đành phải tự mình mang đi, trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-bien-thanh-cun/56474/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.