Tô Tiểu Đường đang lo lắng Lý Nhiên Nhiên sẽ cãi nhau với Tiết Khải, địnhđi tìm, thì bỗng dưng một làn gió thơm mát từ bên cạnh ập đến, có ngườimở miệng hỏi: “Có thể ngồi ở đây không?”.
Tô Tiểu Đường quay đầu nhìn lại, hóa ra là Thư Điềm, người mà từ sau lần ở bệnh viện thì chưa hề gặp lại.
“Chỗ này có người ngồi rồi”.
Thư Điềm cũng không để ý, lập tức ngồi xuống, hai chân tao nhã vắt lênnhau: “Bạn trai đang chờ tôi ở bên ngoài, tôi nói vài câu rồi đi”.
“Cậu muốn nói gì?” Tô Tiểu Đường nhíu mày.
Có lẽ là do mùi nước hoa rất gay mũi, Phương Cảnh Thâm ở bên cạnh “Khịt,khịt” hắt hơi hai cái, đi vòng qua phía bên kia của Tô Tiểu Đường. Lúclàm người không có cảm giác như thế này, sau khi làm cún thì đặc biệtnhạy cảm với các loại mùi, may là Tô Tiểu Đường không có thói quen bôitrét lộn xộn.
“Xì, lúc trước nói tôi như Phan Kim Liên, còntưởng rằng cậu có bao nhiêu “Trung trinh như một” chứ, Phương Cảnh Thâmnằm ở bệnh viện thành người thực vật, cũng không thấy cậu đau lòng baonhiêu!”.
Lẽ nào Thư Điềm vì chuyện lúc trước mà đối với cô có hiểu lầm? Chẳng qualúc đó cô chỉ nói với cô ta vài câu, cô cho rằng đã là bạn bè với nhaunói những lời này hết sức bình thường, sau khi mọi chuyện xảy ra cũngkhông nghĩ gì, có ai ngờ rằng vốn dĩ cô ta hoàn toàn không xem cô làbạn, những chuyện cô nói cô ta hoàn toàn không nghe lọt tai, tất nhiênsẽ ghi thù, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-bien-thanh-cun/2246287/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.