“Vậy nên chia tay đi.”
Mạnh Bảo Nhi vẫn luôn cho rằng rất khó để nói lời chia tay, nhưng sau khi cô nói ra, ngoài có một chút đau lòng thì cô phát hiện, bản thân không hề luyến tiếc.
“Tôi sẽ không trả lại bàn phím sấm chớp, người bán vẫn sẽ giao cho anh, coi như là quà chia tay, cứ như vậy đi.”
Tô Yên lẳng lặng nghe cô ấy nói hết, không nhịn được cười nhẹ.
Cô bé này coi vậy mà cũng khá thú vị.
Không uổng công Tô Yên che chở cho cô ấy.
“Được! Mạnh Bảo Nhi cô thật con mẹ nó giỏi lắm! Ai thèm quan tâm cái bàn phím quèn của cô! Cô và con nhỏ điên này mau cút xéo đi!”
Nói xong, số 4 không chờ kết quả trận đấu xong mà lập tức rời khỏi trò chơi.
Còn số 2 đã sớm không chịu nổi nhục nhã mà rời đi rồi.
【Nói thì hay lắm, không thèm? Không thèm mà trước kia bắt con gái người ta mua cho?】
【Bàn phím sấm chớp này, giá bán hơn tám ngàn, nó còn là phiên bản giới hạn, chị gái đúng là rich mà!】
【Nếu tôi có một cô bạn gái đồng ý cùng tôi chơi game còn chịu loot đồ cho tôi, đừng nói bắt cô ấy mua bàn phím, ông đây đưa mạng cho cô ấy còn được!】
…
Sau đó, Tô Yên thật sự dẫn Mạnh Bảo Nhi chơi mấy ván game nữa.
Tuy không đến mức ván nào cũng có thể ăn gà, nhưng ít ra cũng vào tới vòng chung kết.
Lần đầu tiên Mạnh Bảo Nhi thấy trò chơi này chơi cũng vui lắm.
Cho dù cô ấy rất ngốc, ngay cả đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-benh-kieu-thinh-tiet-che/1082045/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.