Yến Minh Hi cúi đầu trong nháy mắt.
Ủ rũ, như là chó con bị vứt bỏ, rầm rì nói: “Không hoàng huynh, huynh nghe lầm, ta chưa nói cái gì cả…”
Xong rồi, có phải y bị thất sủng rồi không?
Giờ hoàng huynh đã keo kiệt đến mức một túi hạt dẻ cũng không cho y ăn!!
Tô Yên xem trò vui đủ rồi, lại nói nàng cũng rất thích Yến Minh Hi. Lúc trước cũng không nhìn thấy Yến Minh Hi ở yến hội, chỉ nghe được lời đồn, Cửu hoàng tử không thích quyền lực, chỉ thích chạy khắp nơi.
Thì ra là vì giúp Yến Phong Miên tìm kiếm y tiên ——
Nàng đẩy hạt dẻ cho Yến Minh Hi, cười khanh khách nói: “Ăn đi.”
Yến Minh Hi kinh hỉ giương mắt, liền thấy một đôi con ngươi gợn nước liễm diễm, tràn đầy ý cười.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, cười rộ lên càng phong tình vạn chủng.
Yến Minh Hi chưa từng gặp loại tình huống này, tức khắc mặt đỏ bừng: “Đa, đa tạ Tô tỷ tỷ…”
Y lắp bắp, nói cũng không trôi chảy.
Nói xong, còn đáng thương nhìn về phía Yến Phong Miên, thật cẩn thận hỏi: “Vậy hoàng huynh… ta, ta có thể ăn không?”
Yến Phong Miên khẽ mím môi mỏng.
Hắn rũ mắt kéo tay Tô Yên qua, đầu ngón tay nhẹ nhàng câu lấy nàng.
Giọng điệu thực nhẹ: “Ăn đi.”
“Tuần Cửu, đưa Cửu điện hạ hồi phủ.”
“Vâng, điện hạ!” Tuần Cửu lập tức xuất hiện.
Kỳ thật y đã sớm muốn vọt vào, xách Yến Minh Hi – bóng đèn không biết thức thời này đi cho rồi.
Yến Minh Hi còn chưa kịp cao hứng, hạt dẻ rang đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-benh-kieu-thinh-tiet-che/1082023/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.