Cô chắc sẽ còn nhớ tôi đấy! Tôi còn từng bị cô đá cho một cái. Haha, nực cười. Một âm nhân như tôi còn bị người trần mắt thịt như cô đá. Thật bất công.
Tôi nhíu mày, dường như trong đầu tôi đang dần nhớ ra hắn là ai.
Hắn tiến thêm một bước nữa, rồi đột ngột một khuôn mặt kinh dị đập vào mắt tôi khiến tôi hét lên sợ hãi. Ám ảnh, vô cùng ám ảnh. Một khuôn mặt trắng nhợt, hai hốc mắt sâu hoắm vô hồn, môi thâm đen, còn mái tóc bù xù. Ma, hắn chắc chắn là ma. Hắn dọa tôi sao?
Hắn hiện lại hình người và bước vào khoảng sáng đủ để tôi thấy mặt hắn. Tên đó là kẻ trong canteen khiến nhỏ Nhân sợ hãi. Là cái tên nhảy bổ vào muốn bắt nhỏ Nhân bằng được. Là kẻ đã khiến hắn bỏ cái mặt nạ phớt đời lạnh lùng mà giận dữ đập bàn. Nguyên hình âm nhân của hắn thật sự rất đáng sợ chứ không dễ nhìn như khi hiện ra nhân ảnh. Tim tôi vẫn đập nhanh vì sợ hãi khi khuôn mặt đó cứ ám mãi trong đầu.
-Ngươi...ta và ngươi không có ân oán, ta cũng không đắc tội gì với âm nhân các người. Ta không nghĩ cú đá hôm đó khiến ngươi thù quá hóa... bắt ta như thế này. Lí do bắt ta là gì?
Tên âm binh đó chỉ khẽ nhếch môi, đôi mắt trắng đục nhìn tôi trừng trừng:
-Đúng, cô không có lỗi. Nhưng để hạ được thằng Ken thì cô phải làm mồi nhử!
Tôi ngu ngơ, trong đầu tự hỏi Ken là thằng cu nào, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tay-anh-buoc-den-ngay-mai/2314323/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.