Tôi trở lại với công việc làm thư kí cho hắn. Mối quan hệ với những người khác cũng bình thường như xưa. Cuộc sống của tôi sau khi trải qua nhiều ngang trái giờ đây đã được hưởng trọn hạnh phúc.
-Trà bấy bê. Đêm nay có tính đến chỗ tao không không?
Đón tôi ngay cổng công ty là nhỏ bạn thân sát sườn. Nó hỏi khiến tôi nhớ tới cái lần say khướt rồi quạy phá hôm nào. Ôi, nghĩ đến thôi tôi đã không còn lỗ lẻ nào để chui nữa rồi.
-Lại thích phá sản tiếp hả cưng?
Tôi hất hàm, nói chắc như bắp khiến nhỏ Nhân phải rùng mình le lưỡi:
-Không nha, đến chơi thôi. Có chết cũng không dám cho mày uống rượu. Mày rượu vào, đến anh Lâm, anh Nam cũng phải chào thua, huống gì tao.
...
Ba người bước đi trong đêm tối. Trước mắt họ là cánh cổng nghĩa địa. Không gian xung quanh tối đen như mực, chỉ thấy ba đôi mắt đỏ rực đang lóe lên. Bên trong nghĩa địa, tiếng gió thổi là cây xào xạc, tiếng gió rít nghe như giọng hét thảm thương của những con ma đói đang bò lê bên lề đường. Loáng thoáng đâu đây còn có vài bóng trắng dật dờ qua lại, khuôn mặt thịt đã thối rữa chảy dài trên các khung xương.
Cánh cổng nghĩa trang mở ra với tiếng “két” kéo dài nghe đến là chói tai. Văng vẳng đâu đây còn có tiếng mèo thé lên như bị dẫm phải đuôi. Bước vào bên trong, đột nhiên, hàng loạt tia sáng từ mắt của những con dơi rực lên. Màu trắng, màu đỏ đều có.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tay-anh-buoc-den-ngay-mai/2314321/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.