Ngày hôm qua với tôi như một giấc mơ. Nhưng tôi chắc chắn đó không phải là mơ vì sáng nay ngủ dậy tôi thấy đau nhói ở bả vai. Ngôi biệt thự đó cứ ám ảnh lấy đầu óc tôi. Tôi cảm nhận thấy được là căn biệt thự đó có gì đó rất kì lạ. Không khí thì ảm đạm, lạnh lẽo. Nhưng đáng chú ý nhất là anh em kì lạ kia. Hai chủ nhân của căn biệt thự. Tại sao họ lại không muốn ai biết tôi đã gặp họ, quen biết họ? Nhan sắc của họ cũng không phải bình thường, họ giống hai nam thần hơn là người.
- Con này, mày làm gì mà ngơ ra thế?
Vai tôi bị một lực đánh mạnh vào. Ôi, cái cảm giác nó thật bực bội. Vai đã đau thì chớ còn bị đánh. Tôi nghe qua giọng là biết con bạn trời đánh của tôi rồi. Nó giống bạn của tôi ở điểm nào vậy?
-Này, mày bị ngộ võ của tao à? Đau chết đi được.
Con bạn Mỹ Nhân của tôi nghe tôi nói thế thì mắt tròn mắt dẹt kiểu như bị nổ đom đóm mắt:
- Tao tưởng mày mình đồng da sắt? Bình thường tao đánh cả chục cái chẳng khác gì muỗi đốt inox, hôm nay lại còn bày đặt đau với đớn!
Tôi công nhận nếu là ngày thường thì tôi cũng chẳng kêu ca gì. Nếu nó đánh tôi vào vai bên kia tôi cũng không ý kiến. Nhưng sao lại nhè ngay cái bên vai bị thương của tôi mà đánh vậy? Nó đâu có tội tình gì!
- Trước khác, nay khác.
Nhỏ Nhân nghe tôi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tay-anh-buoc-den-ngay-mai/2314242/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.