- Tôi là Thiên Trà.
Tôi cũng cười nhẹ đáp lại. So với anh trai, nói chuyện với anh chàng này thoải mái và dễ chịu hơn nhiều.
- Cô ăn cháo đi. Tôi lên mạng học nấu, không biết thế nào.
Lâm đưa bát cháo cho tôi với gương mặt hơi ngượng ngùng. Cũng phải, lần đầu nấu cháo lại nấu cho người lạ. Là tôi tôi cũng khá lo lắng, sợ người khác phê bình thì thối mặt mất thôi.
- Không sao, anh giữ lại thưởng thức đi. Tôi phải về luôn đây. Nếu lần tới có cơ hội tôi sẽ ăn cháo của anh.
Trong đầu tôi lúc này hiện ra khuôn mặt bố tôi khi biết tôi đánh lộn sẽ thế nào. Nhưng vết thương chỉ bị bầm tím thôi, chắc bố tôi không phát hiện được đâu. Có điều tôi mà về muộn thì sẽ là chuyện khác Vậy nên tôi phải vội từ chối bát cháo nghi ngút kia để về nhà trước khi bố tôi nổi giận.
Thấy vẻ hớt hải của tôi, Lâm cũng không giữ lại. Cũng may, nhỡ may bát cháo này cậu ta nấu không an toàn thì tôi cũng không phải gánh chịu.
- Tốt nhất là cô hãy coi như chưa từng gặp anh em tôi.
Khi đi ra phòng khách chuẩn bị đi về thì cái tên tóc vàng đáng ghét lại ném cho tôi một câu rõ điên rồ. OK, muốn không quen thì cũng không sao, bổn cô nương đây ra tay nghĩa hiệp coi như tích đức cho con cháu, không chấp kẻ tiểu nhân như hắn. Tôi cũng quay lại, cười nhẹ một cái đầy ẩn ý, trả lời:
- Yên tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tay-anh-buoc-den-ngay-mai/2314240/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.