- Thái y! Mau gọi Thái y!!!Lăng Tiêu Dao gần như gào lên, khiến cho Thanh Trúc sợ hãi, cuống quýt mà chạy
- Tiêu Dao....không kịp đâu, ta buồn ngủ quá....- Y Xảo vòng tay ôm lấy eo hắn, rúc vào lòng hắn tìm một vị trí thoải mái nhất.
- Không cho phép nàng ngủ! Nàng...không được!
-.....
Từ Thái y vừa chạy tới, cũng là lúc bọn họ nhìn thấy dị tượng. Gió cuốn lá cây tạo thành một cơn lốc, thân thể Y Xảo cũng từng chút một tan biến. Cho dù Lăng Tiêu Dao hắn có cố giữ lấy thân hình nhỏ bé của nàng thế nào đi chăng nữa cũng vô ích.
- Tiêu Dao, chờ ta...Ta nhất định....nhất định quay lại....vì ngươi....
Trong vô không, hắn tựa như nghe thấy thanh âm của nàng.
- Y Xảo....Hứa rồi đấy. - Hắn mỉm cười, là cười hay là khóc cũng không biết
*************************************
- Xảo nhi, tỉnh tỉnh...- Tiếng mẫu thân đại nhân vang lên
Y Xảo mở mắt ra, cô trở về nhà rồi!? Hay là, tất cả những chuyện xảy ra chỉ là một giấc mơ!?
- Ngủ đến mơ hồ luôn hả? Còn ngơ ngơ cái gì, xuống ăn sáng còn đi học!
- Vâng...
Y Xảo rời giường, nhìn quanh phòng một lượt. Ừm, đúng là phòng cô. Vẫn màu sơn trắng, rèm cửa caro quen thuộc.
- Nhanh lên! - Mẫu thân đại nhân gắt lên
- Dạ, con xuống liền!
Y Xảo vội vàng thay đồng phục, chạy xuống nhà.
Cuộc sống vẫn chầm chậm trôi, không có gì thay đổi. Chuyện trước kia tựa như một giấc mộng vậy. Tỉnh mộng rồi sao?!
_ THPT A_
Y Xảo mơ màng nhìn ra cửa sổ, giờ Sử nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-than-bi-my-nhan-can-thi/172953/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.