Sau cái sự kiện truy gà đuổi vịt kia thì A Tiêu cũng đưa Lạc Kiều về phòng nghỉ ngơi. Phòng của y được sắp xếp gần phòng của A Tiêu nên cũng không lo không có người bầu bạn.
Họ nhanh chóng tắm rửa rồi đi đến Hoàng Ninh cung để gặp độc vương và hoàng thượng. Mọi người đều vây quần bên một cái bàn lớn, đang vui vẻ chuẩn bị cầm đũa ăn. Thì bên ngoài, một tiếng rầm vang lên, cánh cửa dù không được đóng cũng bị đạp bay đi luôn.
''Rầm''
-.......
Liên Thành tay đang gắp miếng thịt định bỏ miệng thì bị tiếng động kia làm cho giật mình. Không chỉ có cậu mà tất cả mọi người đều bị giật mình rồi cùng nhìn ra phía ngoài cửa.
- A Hạo ? Sao con lại về đây ?
Hàn Phong nhìn thấy người bên ngoài là A Hạo thì thắc mắc nhìn người hỏi. A Hạo không nói chỉ đứng đó hất mặt nhìn về phía Liên Thành rồi dùng ám khi chuyển bức thư đến chỗ bàn cậu đang ngồi.
- Là A Di nương bảo con đưa lá thư này cho người.
Liên Thành không mở ra xem nà trực tiếp đem nó đưa vào ngọn nén đốt cháy nó. A Hạo nhìn thấy hành động đó của cậu thì ngạc nhiên khó chịu lên tiếng.
- Vì sao người lại không xem ?
- Vậy con nói xem bên trong đã viết cái gì ?
- Sao người lại hỏi con.
- Lá thư đó đã được mở ra, nếu không phải là con xem thì là ai ?
A Hạo nhất thời không nói được gì, phụ thân cậu chỉ mới liếc wua một chút lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1477026/chuong-109.html