Lạc Ân nghe A Di hành lễ trước tên nam sủng đã khiến cô hoang mang rồi, càng hoang mang hơn khi người đó chính là đệ nhất độc vương Ngụy Liên Thành.
Liên Thành đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn cô, cậu đá cái ghế lại gần cô ngồi xuống. Cổ áo cậu do để hở lại rơi xuống để lộ bả vai trắng nõn, cô còn thất kinh khi thấy hình xăm bên ngực trái của cậu.
Ngô Thiễn nãy giờ nhìn thấy hết, anh không kiềm được mà đi đến lấy áo khoác ngoài của mình choàng lên cho cậu.
- Ngươi......khi nãy nói gì ta nghe không rõ ?
- Độc....độc vương ta biết sai rồi...là do ta quá nóng giận không biết núi thái sơn trước mặt.
- Núi thái sơn ? Chứ không phải là nam sủng ghê tởm đáng khinh sao ?
- Không.......
Liên Thành bĩu môi, cậu lôi trong người ra một cob dao sắc nhọn, cậu đưa con dao ấy đến sát mặt cô. Cái thứ sắc lạnh kia cứ cọ vào mặt không khiến cô phải rùng mình lo sợ.
- Khi nãy cô nói cô khinh bỉ, ghê tởm việc hai nam nhân yêu nhau ?
- Ta.....
- Nhưng cô có biết A Di và Long Hạo Khiên cũng là nam nhân ?
- Ta biết....biết.....
- Vậy....cô có biết Ngô Thiễn và Ngụy Liên Thành của Nam quốc cũng là nam nhân không ?
- Ta....
Lời cô chưa kịp thoát ra khỏi miệng, một ít tóc cô đã rơi xuống, cô không giám ngước mặt nhìn cậu. Cậu bây giờ không khác gì một ác quỷ đội lót người cả. Ngay cả nô tỳ của cô cũng run không ngừng, họ như không giám thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1477022/chuong-105.html