NGÔ THIỄN và đám người của anh trong nữa canh giời đã cố sử xong chỗ trứng gà và bưởi kia, chỉ còn 20 quả thanh long thì họ vẫn đang chật vật không thể nào tách hạt ra hết cả.
Hai nữ quản TIỂU LIÊN và TIỂU TÂM lúc này không thể nhịn được cười đành bật cười thành tiếng. TIỂU TÂM cố kìm nén nhịn cười của mình lại nói với họ.
- Được rồi. Như thế là ổn rồi. Chúc mừng mọi người đã qua cửa ải cuối cùng. Bây giờ thì xin mời ba vị tân lang đi theo ta.
TIỂU TÂM vừa nói thì như họ được thần linh giải cứu vậy, mỗi người liền chạy ra mỗi góc cố nôn hết tất cả những thứ sáng giờ họ đã ăn vào. Trong đó có cả ba người bọn anh, họ cố móc miệng để nôn hết mấy thứ vừa tống vô khi nãy. Sau khi nôn xong mọi thứ họ mới trở lại thở hắt ra một tiếng rồi mới đi theo hai người nữ quản.
Hai người dẫn ba người tụi anh đến một gian phòng, bên trên cánh cửa có dán chữ hỉ rất to. TIỂU TÂM nhìn họ cười, chỉ tay vào ba nhành hoa đào trắng trên cửa nói.
- Khi nãy ta nói cửa cuối cùng mọi người đã vượt qua, nhưng đây mới là cửa cuối cùng dành riêng cho ba người. Vòng này nếu như chọn sai thì người đó sẽ không được bái vu quy. Ba người có muốn suy nghĩ lại không.
NGÔ THIỄN, NGÔ LÃNG, NGÔ DIỆN nhìn nhau một cái rồi gật đầu không cần suy nghĩ. NGÔ THIỄN nhìn TIỂU TÂM nhếch miệng nói lớn ý muốn người bên trong nghe được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1477002/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.