Dù cơ thể đau nhứt mệt mỏi nhưng hai người TIỂU LIÊN, TIỂU TÂM vẫn không dám chợp vì hai nàng không biết người này là ai, lai lịch thế nào. Nên họ dù sao vẫn cố gắng chống cự, đến lúc gần sáng vì quá mệt nên hai nàng đã thiếp đi lúc nào không hay.
Mặt trời vừa chiếu tia nắng đầu tiên thì cũng là lúc phía xa xa có rất nhiều người đang đi đến đây. Nam nhân đó mở mắt, giờ trời đã sáng nên y có thể quan sát được năm người kia. Y nhìn qua rồi đưa mắt nhìn lại LIÊN THÀNH, y nhíu mày rồi đi lại.
Y nắm lấy cổ áo của cậu giậc mạnh một bên vai ra, đúng như y nghi ngờ một bên vai của cậu có màu xanh đen. Người mà đánh cậu chắc đã ra tay rất mạnh. Y sửa lại cổ áo cho cậu, đi qua quan sát hai người còn lại. Nam nhân mang y phục trắng phần bụng có máu loang đỏ một mảng , y định bụng xé y phục mình ra để tiếp tục công việc cứu người.
- Đại ca, huynh đang làm gì vậy? Tụi đệ tìm huynh tối giờ......
- Ai đây huynh?
Phía sau y có tiếng gọi, ý định y dừng lại đứng lên nhìn về nơi phát ra tiếng nói hấc đầu ý bảo người kia làm tiếp công việc gian dở của mình.
- Cứu người, không thấy sao?
- Nhưng mấy người này là ai?
- Người của Bắc Quốc, chạy trốn gặp nạn.
Người đó gật gật đầu như hiểu rồi ngồi xuống phía GIA MINH cởi y phục của y ra rồi xé áo mình băng sơ vết thương trên bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1476957/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.