Người cưỡi ngựa mặc y phục xanh xẫm kia không ai khác là HÀN PHONG. Y lao nhanh tới đỡ LIÊN THÀNH để cậu ngồi vẫn phía sau mình rồi mới phi ngựa đi. Họ cứ nhắm hướng nam mà chạy, chạy được một đoạn khá dài đến chổ ngã ba thì họ gặp đám người GIA MINH, TIỂU LIÊN, TIỂU TÂM. Ba người bọn họ đã đứng sẵn nơi đây chờ hai người.
- LIÊN Nhi, ngươi ổn chứ?
-Ta ổn đi nhanh thôi, người của hắn sắp đuổi tới nơi rồi.
- Được.
Cậu sang một con hắc mã do TIỂU TÂM chuẩn bị từ trước, cả đám thúc ngựa phi nhanh nhắm hướng nam mà phi ngựa về.
Phía sau thì đám người của hắn cũng đuổi kịp, hắn nắm chặt dây cương càng thúc mạnh ngựa hơn. Do không quen được địa hình ở đây nên chạy được một lúc lâu thì đám người LIÊN THÀNH bị HẠO KHIÊM dồn vào thế bí. Họ đành vứt ngựa lại lẫn vào mấy bụi cây mà di chuyển. Hắn cũng bỏ ngựa lập tức cho người phá hết mấy bụi cây kia, nhìn thấy được bóng lưng của cậu hắn cười rồi cho người đuổi theo.
- LIÊN THÀNH, ngươi đừng chạy nữa phía trước là vách núi, ngươi không thoát đâu.
- Chết tiệt, HẠO KHIÊM ngươi thật sự muốn giết chết ta ngươi mới hả dạ.
- Ngươi ngoan ngoãn theo ta đi về, nhanh lên.
- Rất tiếc nhưng lại không có chuyện đó.
LIÊN THÀNH một lần nữa lùi về phía sau, bốn người kia lo lắng nhìn nhau. TIỂU LIÊN, TIỂU TÂM mắt rưng rưng nắm chặt tay nhau, nếu như được lựa chọn thì họ vẫn sẽ chọn theo LIÊN THÀNH.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1476956/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.