Ngày qua ngày, đêm qua đêm, cuối cùng ngày mọi người chờ cũng đã đến. Người người khắp nơi đang đổ về kinh thành, vì hôm nay là lễ tạ ơn, đích thân hoàng thượng và thái hậu đứng ra là lễ nên ai ai cũng muốn xem.
Trái ngược với không khí nhộn nhịp nới diễn ra buổi lễ, thì tẩm cung của LIÊN THÀNH lại yên bình đến lạ. Bởi giờ này ai ai cũng đang say giấc nồng, hình như không ai nhớ gì đến buổi lễ cả.
- TRONG VÒNG BA TIẾNG ĐẾM TẤT CẢ PHẢI CÓ MẶT.
Như đặc báo thức từ trước, HÀN PHONG, GIA MINH, TIỂU LIÊN, TIỂU TÂM, không hẹn cùng nhau ngồi bậc dậy. Chuyến này thì họ chết chắc rồi.
-MỘT.
Đang mơ màng không biết phải làm sao, nghe tiếng đếm của LIÊN THÀNH cả bọn quýnh cả lên, ai cũng lật đật nhảy khỏi giường
- HAI.
- BA.
Xong tiếng đếm thứ ba, tất cả đều có mặt, ra sức hít thở lưu thông không khí, mém tý nữa thôi, chưa chắc mạng này của họ còn. Vẫn còn hên.
- Biết lý do hết rồi chứ. Hửm.
- Công tử, tụi muội xin lỗi sẽ không có lần sao.
- LIÊN Nhi, tha cho tụi này một lần thôi.
- Tha ? Bốn người biết bây giờ là giờ nào không.
Buổi lễ sắp bắt đầu rồi.
- Á ! Đúng rồi buổi lễ, nhanh đi, chúng ta tới đó.
Nói xong GIA MINH nháy mắt ra hiệu cho mọi người, kéo LIÊN THÀNH đi. Nếu đứng lại đây thêm một chút nào nữa, họ sống không nổi quá. Cũng do khi tối bốn người bọn họ lắng cậu thức đi ngắm sao nên mới ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1476935/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.