Chưa đến một tuần, củ ấu có mùi, Chương Linh liền ném cả giỏ đi.Quay về nhà, ngồi một lúc, cô lại kéo cửa ra, không đợi thang máy mà chạy một mạch xuống tầng dưới, nhặt lại giỏ củ ấu từ thùngrác, lấy nước rửa sạch, đặt ở ban công hong khô, rồi lấy táovà cam mua ở siêu thị ra đặt giữa bàn.
Từ xa nhìn lại cũng khá vui tai vui mắt.
Thật ra có lúc, chỉ cần thay đổi cuộc sống một chút thì tất cả đã khác rồi.
Có một tối chủ nhật, cô bỗng nhiên muốn đến thăm trường, lúc điqua điểm dừng xe năm đó Kiều Viễn hay đưa cô đến thì đừng lại.Sau khi tàu điện ngầm được xây dựng ở đây, một số điểm đỗ xebus được bỏ bớt rồi trồng thêm mấy cây ngô đồng. Mấy cái câynày thích nghi rất nhanh, chẳng bao lâu đã xanh rờn cả một góctrời.
Cố Dĩnh với cô là tuần trước Kiều Viễn đã trở lại Thượng Hải,trong sở Sự Vụ có rất nhiều chuyện cần anh ta về xử lý.
Anh ta không tạm biệt cô, có lẽ là bởi vì anh ta cho rằng bọn họsẽ không gặp lại. Dù có gặp lại, hai người có lẽ cũng khôngcòn là Kiều Viễn và Chương Linh của ngày trước nữa.
Hôm đó lúc chia tay ở cửa quán cà phê, anh ta đã tự giễu nói với cô rằng: Em chưa bao giờ muốn tranh thủ ở bên anh, đến bây giờ anhmới biết, thì ra là anh đã hiểu lầm.
Cô ngẩn ngơ, cũng không nói gì.
Cô không hối hận về lựa chọn của mình, cũng không hối hận vìmình đã chờ đợi. Tình yêu là ích kỷ, nhưng tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-son-co-cu-au/57046/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.