Hôm nay, cô gái ngồi trên xe lăn không thấy đâu nữa, một mình chàngtrai đẩy xe lăn đi lại dưới bóng cây, rất giống một bức ảnh đen trắng đau buồn.
Vành mắt Chương Linh đỏ lên, những điều tốt đẹp luôn ngắn ngủi y như hoàng hôn phía bắc vậy.
Trước khi thị trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch, cấp trên triệu tập mọi người mở một cuộc họp nhỏ, công bố người nhận chức phóquản lý. Người được chọn là đồng nghiệp ngồi đối diện ChươngLinh, bình thường làm việc không bao có chủ trương, làm cái gì cũng lề mề, gặp chuyện thì luôn trốn phía sau, vì vậy, chẳng ai coi anh ta là đối thủ cả. Thì ra, có một số người không thể nhìn mặtmà bắt hình dong được.
Báo cáo cuối ngày, Chương Linh nhìn xuống mục của Hàn Hoàn Vũ, hôm nayanh đã gọi điện thoại tới hỏi số tiền có thể lưu động là baonhiêu. Đúng là một con số khổng lồ. Giống như việc mình cần ra sức, cái lấy được lại chẳng liên quan gì đến cái phải bỏ ra hết.
Tâm tình của mọi người ít nhiều đều có chút uể oải, có người đề nghị điuống rượu. Mọi người nhìn phương đông bị ánh bình minh nhuộmđỏ, cười khổ, làm gì có nhà nào bán rượu lúc sáng sớm chứ. Sau đó mọi người tạm biệt nhau, buồn buồn giải tán.
Hàn Hoàn Vũ đi từ đường cái đối diện tới, vẫy chào Chương Linh.Cấp trên đi ra sau Chương Linh nháy nháy mắt, cho là mình nhìn lầm.
“Hàn tổng đặc biệt tới đón Chương Linh sao?”
“Đúng vậy.”
Chương Linh cũng hơi bất ngờ, hình như dạo này bọn họ gặp nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-son-co-cu-au/57045/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.