Sau năm tháng mòn mỏi quân lính Bắc Quốc bắt đầu mất đi chí khí, lương thực cũng cạn dần, Tướng lĩnh Bắc Quốc đã tũa quân đi khắp bốn hướng tìm ra bóng dáng một tên người Nam Quốc nhưng không có dấu hiệu gì, vậy họ đã đi đâu?
Sau đó một tràn tin chấn động làm rung chuyển cả kinh thành chúng tôi, Bắc Quốc đã thua cuộc và đang tháo chạy về nước, thông thường tôi chỉ giết thời gian bằng cách nghe các tỷ muội lảm nhãm bàn tán về cuộc chiến không cân sức này.
Nhưng khi nghe đến quân Bắc Quốc phải chạy trối chết rút về nước thì tôi lập tức sựng tay lại, tôi đã đàn được phân nửa bài "Tình Nữ Nhi" rồi, cho nên khi khúc nhạc đứt đoạn, bọn họ liền trân mắt quay sang nhìn tôi, sau đó lại tiếp tục câu chuyện của họ.
Tôi liền lao đến nghe tiếp câu chuyện, có lẽ vì nhàn rõi sinh nông nỗi, tôi đã trở thành một "lão bà bà nhiều chuyện" từ lúc nào không hay, có lẽ tôi nên suy xét lại! Nhiều chuyện cũng chẳng hay ho gì. Tôi chỉ nói vậy thôi!
Họ lại tiếp tục câu chuyện.
Đêm đó quân Bắc Quốc vẫn đóng quân tại Long Thành, tướng lĩnh vẫn cho người truy bắt ráo riết Hoàng Đế Nam Quốc để hạ thủ cấp của ông ta. Đến nửa đêm, bỗng đâu hàng vạn quân Nam Quốc xông lên, trong cơn hoảng loạn khi chưa kịp định thần, quân lính Bắc Quốc tháo chạy trối chết, một phần cuộc phản công này quá bất ngờ, một phần cho quân lương đã dần cạn, bọn họ cũng không thể có được các bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-quoc-nguyen-phi-su-ky/735153/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.