Đường núi gập ghềnh, chiếc xe đong đưa xóc nảy chầm chậm chạy về phía trước.
Điều kiện tồi tệ, địa hình phức tạp, không biết thời gian đã qua bao lâu, mà trong xe vẻ mặt của các y bác sĩ ai nấy đều tràn đầy hưng phấn cùng chờ mong.
Tầm mắt An Hòa nhìn ngoài cửa sổ xe bay xa, đây không phải lần đầu tiên trong đời cô bước chân lên con đường này, giống như ngày này năm năm trước, lần đầu tiên cô đặt chân đến đại đội đặc chủng 'thần bí' kia.
Chỉ là hôm nay, mục đích của cô không phải là đi thăm em trai mình -- An Vũ. Cũng không phải đi gặp cái người khiến cho bản thân cô nhung nhớ thật lâu -- Hứa Úy.
Cô đưa tay chống cằm thất thần nghĩ, suy tư về mục đích mình đến đại đội đặc chủng lần này.
"An Hòa...." Vu Xuyến ngồi ở bên vỗ nhè nhẹ lên vai cô.
"Hả?" An Hòa khôi phục lại tinh thần, nhìn về phía đồng nghiệp kiêm bạn tốt của cô giờ phút này trông có vẻ vừa hưng phấn vừa hồi hộp lo lắng.
"Họ nói hình như sắp tới rồi.......Cậu mau nhìn mình một chút xem........Đầu tóc mình có rối không? Quần áo như thế nào? Có ép thành nếp nhăn không...."Từ trước đến giờ Vu Xuyến luôn dịu dàng ít nói, giờ phút này lại đang luống cuống tay chân nhìn An Hòa.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, sống mũi An Hòa bỗng chua sót.
Cô có thể hiểu được cảm giác lúc này của Vu Xuyến.
Chồng của cô ấy ở tiền phương, cô ấy đã đợi rất lâu rồi, chờ mong người chồng ở tiền phương lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-quan-nu-ga/134316/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.