Thái Văn Kỳ biết mình quả thật không thể đuổi kịp Tô Mộ Nghiên. Anh và Hứa Tông Dương cuối cùng vẫn phải lên phòng giáo viên, hai người sau đó phải viết bản tường trình, đến khi thầy chủ nhiệm xuống giải quyết sự việc này thì hai người mới được ra về.
Lúc rời khỏi phòng giáo viên, Thái Văn Kỳ muốn đi tìm Tô Mộ Nghiên thì lại tình cờ gặp Hà Tuyết Sam. Cô ấy nói với anh rằng Tô Mộ Nghiên đã về nhà rồi.
Thái Văn Kỳ nghe vậy thì liền gọi điện thoại cho Tô Mộ Nghiên. Gọi năm, sáu cuộc cô đều không nghe, đến lúc nhắn tin thì Tô Mộ Nghiên chỉ đáp: [Ngày mai là bắt đầu nghỉ hè rồi. Trong kỳ nghỉ này đừng tìm tớ, đợi một thời gian nữa tớ sẽ chủ động liên lạc với cậu.]
Thái Văn Kỳ nhận được tin nhắn này thì vô cùng hoang mang. Tại sao anh và cô cứ phải như vậy? Anh thích cô, cô cũng thích anh, tại sao anh lại không thể tìm cô, không thể gặp cô?
Hôm nay rõ ràng là cô lo lắng cho anh nên mới mang thuốc lên lớp cho anh. Sau đó rõ ràng là cô vì thích anh, vì rung động khi ở cạnh anh nên mới hôn anh. Nhưng tại sao hôn xong cô lại xin lỗi, cô lại bỏ chạy, cô lại không cho anh tìm cô?
Tại sao chứ?
Thái Văn Kỳ không tài nào hiểu nổi.
Sau khi rời khỏi trường, anh liền bảo chú tài xế đưa mình đến nhà họ Tô.
Ông Tô thấy anh đến thì vô cùng vui vẻ, liền mời anh vào nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tam-co-lo-thich-toi-roi/2662140/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.