Dưới tàng cây, Tô Bạch và Mộ Thanh Giác đứng hộ pháp cho bọn Bạch Phàm ngồi dưới đất chữa thương. Có Thất Bảo Hương Chương phụ trợ, lại được Mộ Thanh Giác chỉ bảo, linh lực của mấy người kia rất nhanh đã khôi phục được hơn phân nửa.
Thấy bọn họ mở mắt ra, Tô Bạch ngưng mi hỏi: “Sao các ngươi lại gặp phải bọn người kia?”
Diệp Mính lau vết máu trên khóe miệng, lạnh nhạt nói: “Ngày hôm đó Mộ sư đệ vội đi tìm sư huynh, chúng ta vốn định ở nguyên tại chỗ đợi hai người về nhưng lại có vài nữ tu của Linh Lung các chạy tới nói là muốn báo đáp Mộ sư đệ đã ra tay tương trợ, còn muốn đồng hành với chúng ta nữa. Bùi Nhiên sư đệ đã nói với bọn họ rằng chúng ta sẽ tạm thời không rời đi, ai biết nữ tử mặc bạch y cũng cố ý ở lại luôn, còn ba lần bốn lượt dò hỏi tình huống hiện tại của Mộ sư đệ và sư huynh.”
Y ho nhẹ một tiếng, lấy hơi, lại tiếp tục nói: “Chúng ta bị nữ tử này bám riết, đang định khuyên bảo bọn họ rời đi, ai ngờ lại trùng hợp đến thế, mấy tên Đại Đạo môn nghe thấy động tĩnh liền đi tới. Sư huynh cũng biết tính tình bọn chúng rồi đó, hành động vô lễ, lời nói thì đầy ý khinh thị nhục nhã, thấy không hợp liền ra tay, chúng ta không muốn so đo nên rời đi trước.”
“Mới đi cùng với mấy người của Vân Tiêu đạo hữu được một đoạn thì đột nhiên gặp phải một đám yêu thú quái dị, tiếng kêu thê lương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-moi-that-la-tuyet-sac/1337635/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.