Đầu óc choáng váng, Ngôn Tư Mộ xoay cổ về phía cửa kính xe hệt như máy móc. Cô dựa vào ghế, hít sâu, trong đầu dâng lên hàng trăm hàng ngàn suy nghĩ rối bời, bờ môi đau rát.
Cơn đau này không giống cảm giác đau đớn khi cô bị thương.
“Xin lỗi.”
Bên tai vang lên tiếng xin lỗi, Ngôn Tư Mộ nhất thời nhíu mày.
Nếu anh đang thấy hối hận vì nụ hôn vừa rồi, chắc chắn cô sẽ nổi điên!
Ngôn Tư Mộ vểnh tai, cuối cùng cũng đợi được lời cầu xin muộn màng của người đàn ông: “Em có thể… đừng chấp nhận người khác không?”
“Tại sao?” Giọng cô còn hơi yếu ớt.
Yết hầu chuyển động, Trần Mặc thấp giọng thừa nhận: “Anh… thích.”
Không gian nhỏ bé trong xe yên tĩnh đến kỳ lạ, hai từ rõ ràng lọt vào tai Ngôn Tư Mộ, nhịp tim cô không kìm được mà bắt đầu tăng nhanh, hai tay trước mặt không ngừng đan vào nhau: “Anh thích gì?”
Người đàn ông căng thẳng, lên tiếng, giọng khàn khàn: “Trần Mặc thích Ngôn Tư Mộ.”
Thích đến nỗi trái tim sắp vỡ rồi.
“Em biết, anh trai rất thích em gái.” Ngôn Tư Mộ gật đầu, cố ý nghĩ theo hướng sai lệch.
“Không phải.” Trần Mặc lập tức phản bác, nhìn gương mặt đỏ ửng ẩm ướt của cô gái, anh dùng hành động để chứng minh: “Anh thích em thế này đây.”
Một cảm giác mềm mại lướt qua gò má, Ngôn Tư Mộ che mặt theo phản xạ, lắp bắp: “Nói thì nói đi, cứ tự ý hôn em làm gì.”
Trần Mặc rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-len-ngoi/3735567/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.