“Này, Nhất Phàm cậu đang làm cái gì vậy?”
Tôi quệt đi vết máu bên miệng, liếc nhìn người trước mặt.
Nhất Phàm lúc này đang muốn xông vào đánh tôi thêm một quả nữa, nhưng may thay tôi tránh được.
“Nhất Phàm, cậu làm loạn đủ chưa, theo luật cố tình gây sự và đánh lén sẽ bị phạt 10 ngày ở tù, cậu có biết không?”
Nhất Phàm, bất cần đời khinh bỉ trừng mắt nhìn tôi.
“Vậy thì sao chứ, tôi cũng chỉ là trả thù cho hoàng thái tử khi bị một tên đạo đức giả như anh quấy rối thôi.”
Ha, ai quấy rối ai chứ.
“Ồ, tôi quấy rối hoàng thái tử? Vậy tôi hỏi cậu tôi làm vậy lúc nào, cậu tận mắt nhìn thấy sao? Hay hoàng thái tử nói với cậu.”
Nhất Phàm tái mặt lại, lắp bắp trả lời.
“Không…không có…”
Ha, đúng là lũ ngốc toàn bị tên hoàng thái tử kia dắt mũi.
Tôi cũng không rảnh giải quyết vụ này, tôi đưa bản báo cáo ngày hôm nay của các quân binh đồng thời báo cáo lại chuyện này cho cấp trên.
Hiển nhiên tên kia bị tống vào tù trong vòng 10 ngày.
Ngắm nhìn hoàng hôn đang dần lặn, tôi liền hít lấy một hơi rồi thở ra.
Chỉ vài ngày nữa thôi tôi sắp thoát khỏi đây rồi.
Giấy tờ cùng hồ sơ thân phận mới tôi đã nhờ Lý Miêu làm hộ. Đơn từ chức tạm thời tôi sẽ không tự mình nộp mà nhờ tới bố tôi.
Bố tôi tuy đã già nhưng quan hệ chính trị của ông ý không hề tệ. Việc khiến tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-bi-cuong-che-yeu/3571668/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.