“Quái vật à, thi thoảng ta cũng nghe thấy có vài kẻ nói ta thế. Mà những kẻ thấy ta như này thì thường không được thấy mặt trời của ngày hôm sau.”
Giọng nói khàn trầm đục hoàn toàn khác hẳn với tông giọng ngọt ngào thường ngày.
Nhưng giờ phút này tôi đâu còn tâm tình để nghĩ đến chuyện này.
“Khụ khụ… buông ra… khụ.”
Hoàng thái tử như mủi lòng từ bi tha cho tôi. Hắn bỏ tay ra không bóp cổ tôi nữa.
“Khụ khụ…”
Nhưng tôi đã lầm người đang đối diện mình không phải thiên thần hay gì mà là một con ác ma đội lốt hình người.
Được thả ra tôi như con cá hấp hối được thả về nước. Không ngừng hít lấy không khí. Đúng lúc tôi cảm tưởng mình đã được tha thì có một thứ gì thô cứng chọc chọc vào chỗ kia.
Không, không thể nào. Tôi sợ hãi khép chân lại giật lùi về phía sau.
“Anh … anh muốn làm gì…?”
Cái thứ to khủng kia lơ lửng ngay giữa không trung. Chỉ cần nhìn thôi cũng đã cảm thấy sợ hãi, ghê rợn người rồi. Nếu mà đâm vào thì chả phải sẽ chết người sao?
Hoàng thái tử mỉm cười, trong sâu đáy mắt lại không hề có ý tốt gì.
“Ta muốn làm gì, không phải người nhìn là hiểu sao?”
Hoàng thái tử từ từ tới gần tới chỗ tôi.
Bản năng sống như tiếp thêm cho tôi sức mạnh trốn chạy khỏi đây. Lúc hoàng thái tử đến gần mình tôi liền cầm lấy cây đèn bên cạnh đập vào đầu hắn.
“Bốp.”
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-bi-cuong-che-yeu/3571661/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.