Mục Cao Cách sau khi về nhà tốn rất nhiều công sức để giải thích cho chú Lưu chuyện Lâm Vĩnh Gia không phải gián điệp thương mại, nhận ra mình đã hiểu nhầm, chú Lưu xấu hổ không biết phải giấu mặt đi đâu.
Nhưng mà gừng càng già càng cay, ngày hôm sau chú Lưu làm bộ như không có việc gì ở trong phòng bếp giúp Lâm Vĩnh Gia điều chỉnh vị trí cameras để cậu phát sóng trực tiếp.
Khi Lâm Vĩnh Gia livestream, ông còn cầm di động đứng bên cạnh nhìn.
“Chào mọi người, mình là Lâm Vĩnh Gia. Hôm nay mang đến cho mọi người một món ăn rất đẹp mắt. Các bạn đoán xem là món gì?”
【ớt chuông xào! Màu đẹp quá!】
【ớt chuông xào?? Món này có thể ăn sao】
【tui chỉ cảm thấy hôm nay cổ của chủ blog hơi bị xinhh đóa nhaaaa hí hí hí】
【hí hí hí, tui cũng thấy.】
Lâm Vĩnh Gia đang chăm chú xắt rau, lưỡi dao sắc bén thái xuống nguyên liệu nấu ăn chạm vào cái thớt, âm thanh làm người ta cảm thấy thoải mái cực kỳ, hơn nữa phòng bếp sạch sẽ ngăn nắp, tạo ra ấn tượng Lâm Vĩnh Gia nấu ăn chính là một kiểu hưởng thụ.
Ngoài cửa, chú Lưu nhìn vào di động Lâm Vĩnh Gia thuần thục nấu nướng cũng cảm giác cậu bé này thuận mắt không ít, trong di động nhìn Lâm Vĩnh Gia còn đẹp hơn ngày thường.
Lâm Vĩnh Gia nhìn loạt comment đang thảo luận cổ mình, theo bản năng giơ tay lên sờ sờ, cậu cố ý che qua mấy dấu vết trên cổ, nhưng ngày hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-ba-tong-va-tieu-yeu-tinh-cua-anh/3510828/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.