Đây là trận phát tiết đầu tiên của Lục Bạch từ lâu như vậy cho tới nay. Tới ngoài dự đoán, rồi lại đương nhiên.
Mặc dù không phải ở trước mặt học trưởng mà cậu yêu nhất, cũng lại là từ người mà Hạ Cẩm Thiên tự tay mang tới cho cậu.
Vòng tay ôm ấp của Hạ phu nhân vô cùng ấm áp, mang theo cảm giác an toàn chỉ có mẹ mới có thể mang tới. Phảng phất giống như mặc kệ Lục Bạch ở bên ngoài ăn bao nhiêu khổ cực, bị bao nhiêu thương tích, cuối cùng đều có thể ở trong vòng ôm này nhận được sự an ủi.
Lúc lâu sau, Lục Bạch không tiếng động khóc đến ngủ say.
Có lẽ trận phát tiết này mang đi chút sức lực vừa mới tích góp được không lâu trong thân thể cậu, một buổi chiều kế tiếp Lục Bạch đều lâm vào giấc ngủ trầm tĩnh.
Hạ phu nhân vẫn luôn bồi ở bên người cậu.
Hạ Cẩm Thiên tan tầm trở về, liền thấy Hạ phu nhân đang cầm khăn lông đắp lên đôi mắt của Lục Bạch.
Đến gần vừa nhìn liền phát hiện Lục Bạch tuy rằng ngủ, nhưng mà mí mắt đỏ bừng, khóe mắt cũng còn dính hơi nước.
"Đã khóc?" Hạ Cẩm Thiên vô cùng ngoài ý muốn.
Hạ phu nhân hướng về phía anh lắc đầu, tỏ vẻ bảo Hạ Cẩm Thiên nói nhỏ chút. Sau đó mới đem khăn lông đặt vào trong tay Hạ Cẩm Thiên, cùng anh thay đổi ca trực. Bản thân đi xuống dưới lầu xem dược thiện trong phòng bếp làm như thế nào rồi.
Hạ Cẩm Thiên cầm lấy khăn lông, thật cẩn thận đắp lên đôi mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-ac-doc-thi-phai-muon-lam-gi/281557/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.