"Đây là thứ cha mẹ khốn nạn không chịu trách nhiệm gì chứ?" Hệ thống xem đến đây trong lòng từng trận co rút co rút đau đớn.
Nhưng Lục Bạch lại một câu cũng đều không nói.
Bởi vì cậu không còn lời nào để nói, không có ai so với Lục Bạch càng hiểu rõ hơn, thời điểm mộng tưởng cùng quan niệm đạo đức cố hữu bị từng tấc từng tấc gõ cho vỡ toạc, là dạng đau triệt phế phủ gì.
Cũng giống như Lục Bạch của thế giới này, cậu bất quá chỉ là một thiếu niên có được chính nghĩa, hiểu được tình yêu cùng tôn trọng mà thôi.
Nếu không phát sinh những việc này, cậu có lẽ có thể thi đậu vào một trường đại học mà mình yêu thích, đạt thành mộng tưởng khi còn nhỏ, trở thành một vị cảnh sát nhân dân dùng mạnh bảo vệ yếu.
Cho dù về sau cũng sẽ bị rất nhiều tật xấu của xã hội khai mở, dần dần thu liễm góc cạnh, thì ngọn lửa ẩn nấp ở trong lòng cũng vĩnh viễn sẽ không tắt, cậu sẽ học được phương thức thiêu đốt càng thích hợp hơn.
Mà không phải sống sờ sờ ở thời điểm 18 tuổi, đã bị ngoại lực mạnh mẽ dập tắt.
"Cậu có dù đem tôi đánh chết, tôi cũng sẽ không nhận thua! Địch Tuấn Thanh, tôi nhất định sẽ tìm được chứng cứ phạm tội của cậu, sau đó đem cậu đưa vào ngục giam!"
"Làm ướt chăn, xé nát bài thi của tôi, đem đồng phục của tôi ném đi...... Các cậu cũng chỉ có mấy cái thủ đoạn hèn hạ này thôi sao? Một đám rác rưởi!"
"Một người đàn ông như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-ac-doc-thi-phai-muon-lam-gi/281516/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.