Tô Ngọc Hành gần như được Ngộ Quân Diễm đỡ về tiệm thuốc. Bên trong đều là những gương mặt quen thuộc: có Phượng Cửu, còn có cả Cốc chủ Thiên Túc cốc Tiết Kim đã từng có duyên gặp mặt một lần.
“Phúc vương gia? Phúc vương phi?” Tiết Kim nhìn thấy hai người thì sửng sốt, hỏi Phượng Cửu, “Phượng lão, bệnh nhân mà ngài nói với ta chính là bọn họ?”
“Thì ra các người đã biết nhau.” Phượng Cửu chỉ Tô Ngọc Hành, “Y chính là Tô bang chủ mà ta nói với ngươi.”
Tiết Kim mừng rỡ nói: “Thì ra Phúc vương phi chính là Bang chủ đương nhiệm của Thanh Y hội? Thật có bản lĩnh.”
Ngộ Quân Diễm không có tâm trạng nghe y nói nhảm, vào thẳng vấn đề: “Ngươi đã tìm được thuốc giải được độc trên người y?”
“Phải, mà cũng không phải.” Tiết Kim chỉ chậu hoa trên bàn, “Ta đã tìm được đồ, có dùng hay là do các người.”
Ngộ Quân Diễm cau mày nói: “Ngươi có ý gì? Có thể nói rõ ra không?”
“Ta không phải người của Thanh Y hội!” Đối với Ngộ Quân Diễm, Tiết Kim chưa bao giờ tỏ ra cung kính như thảo dân, “Ta chỉ nể mặt Phượng lão, tìm chậu hoa lăng tiêu này về đây. Cứu người thế nào, không phải là việc của ta.”
“Hoa lăng tiêu?” Tô Ngọc Hành nghe thấy cái tên này, như hiểu ra gì đó, hỏi Ngộ Quân Diễm bên cạnh, “Quân Diễm, hoa trên bàn trông như thế nào? Ngươi miêu tả cho ta nghe xem.”
Ngộ Quân Diễm quan sát chậu hoa trên bàn, nói: “Hoa màu trắng, chỉ bằng ngón tay cái, nhưng lá lại rất tươi tốt, tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi/1001224/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.