Tô Ngọc Hành kiểm tra thi thể của Tô Quả, phát hiện ở gáy của ả có một lỗ kim màu đỏ tím, đây chắc hẳn là nguyên nhân ả mất mạng.
Có thể dùng ám khí giết người ngay trước mắt hai cao thủ là Tô Ngọc Hành và Ngộ Quân Diễm, thủ pháp thật sự rất đáng khen! Độc châm lập tức mất mạng, thật là thứ độc đáng sợ!
Lúc này Ngộ Quân Diễm nhanh nhẹn kéo A Nguyên lại bên cạnh mình. Bây giờ Tô Quả đã chết, A Nguyên thành nhân chứng duy nhất, tuy rằng chưa chắc có thể lấy được tin tức gì có giá trị từ tiểu nha đầu này, nhưng dù sao có còn hơn không.
“Chủ nhân!” A Nguyên quỳ xuống đất, bật khóc, tiếng khóc rơi vào tai Ngộ Quân Diễm, nhiễu loạn thính giác của hắn.
Ngộ Quân Diễm không kiên nhẫn nhíu mày, khẽ quát: “Câm miệng!”
“Ngươi… ngươi là nam nhân?” A Nguyên không khóc nữa, mà bàng hoàng nhìn chằm chằm Ngộ Quân Diễm. Không cố gắng nói khẽ để ngụy trang, tiếng nói của Ngộ Quân Diễm lập tức làm bại lộ hắn là nam nhân. Có điều lúc này hắn cũng không có tâm tư giả trang nữa, kề kiếm lên cổ A Nguyên, hung ác hỏi: “Nói! Rốt cuộc các ngươi nghe lệnh của ai?”
“Tôi không biết! Tôi thật sự không biết!” A Nguyên giãy dụa kêu lên, “Tôi chỉ là một tỳ nữ truyền lời cho chủ nhân, tôi không biết gì cả!”
“Truyền lời?” Ngộ Quân Diễm nhíu mày, “Truyền ai lời của?”
“Thiếu gia…”
Tô Ngọc Hành hỏi: “Thiếu gia là ai?”
“Tôi không biết.”
“Còn giả ngu!” Ngộ Quân Diễm thêm lực.
Cổ A Nguyên lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi/1001198/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.