“Ngươi cảm thấy như vậy là đủ rồi?” Ngộ Quân Diễm có chút không yên lòng nhìn ra ngoài cửa sổ hỏi.
Tô Ngọc Hành cầm một lọn vương bên vai Ngộ Quân Diễm, đưa ra phía ngoài cửa sổ: “Tối nay gió lớn, chỉ cần hướng gió không thay đổi, có lẽ sẽ không xảy ra vấn đề gì.”
Ngộ Quân Diễm lại hỏi: “Chỉ có một đêm, sẽ có tác dụng chứ?”
Tô Ngọc Hành im lặng một lúc mới nói: “Sợ rằng không nhanh như vậy. Phấn hoa theo gió sẽ tản bớt đi, nhưng do nguyên nhân khí hậu, gió mấy ngày này không nhỏ. Ta nghĩ hẳn là hai, ba ngày sẽ thấy hiệu quả.”
Chuyện thực chứng minh Tô Ngọc Hành không tính sai, đến ngày thứ ba,binh lính canh giữa trong thành Đế đô bắt đầu cảm thấy khó chịu.
“Phụ thân, cha có cảm nhận được hôm nay quân địch có chút bất thường không?” Kim Ưng thủ phía trước ngạc nhiên nói, “Bọn họ… Trên người có bọ chét hay sao?”
“Hả? Có chuyện gì?” Kim Mục nhận lấy Thiên Lý Nhãn trong tay Kim Ưng, nhìn vào bên trong thành, thấy binh sĩ gác cổng thỉnh thoảng đưa tay lên gãi, cũng cảm thấy kỳ quái, “Quân kỷ của chúng từ bao giờ lại buông lỏng như thế? Hay là… đây là ám hiệu gì đó?”
“Ám hiệu?” Kim Ưng gãi đầu, “Phụ thân xem cần bẩm báo lại với U vương không?”
Kim Mục suy nghĩ một lúc: “Ừ… Đi thôi.”
“Ngài nói gì? Quân địch có hành động quái dị?” Ngộ Quân Khiêm nghe Kim Ưng bẩm báo xong, cũng cảm thấy hết sức kỳ quái, “Được, bổn vương biết rồi, ngài tiếp tục quan sát, có tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi/1001173/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.