Nghe xong lời của Ngộ Quân Diễm, Kim Báo trầm mặc hồi lâu, rồi xoay người, dùng cây gậy sờ soạng đi vào trong phòng, cầm một sấp giấy dày đi ra, đưa cho Ngộ Quân Diễm nói: “Một thân công phu của tiểu nhân đã bị phế, đôi mắt cũng đã hỏng, duy chỉ đầu óc này là còn minh mẫn. Toàn bộ tâm đắc của tiểu nhân trong mấy năm nay đều ghi lại trong này, nếu Phúc vương không chê, xin nhận lấy.”
“Thật tốt quá, sư phụ.” Tô Ngọc Hành thấy Kim Báo quy thuận, vui mừng nói, “Để con đi thu dọn hành lý cho người, chúng ta cùng đi Phúc Châu.”
Cùng lúc đó, Kim Mục theo Tiểu Vinh đã đến bên ngoài thư phòng của Tô Tín, Tiểu Vinh thưa: “Lão gia, có khách tới chơi.”
“Có khách?” Tô Tín đặt sách y trong tay xuống, ngạc nhiên lẩm bẩm, “Hình như hôm nay ta không có hẹn khách tới.”
Thính lực của Kim Mục hơn người, nghe được lời lẩm bẩm của ông, khà khà cười hỏi: “Thế nào? Bạn già lâu không tới chơi, giờ còn phải hẹn trước nữa hả?”
Tô Tín vừa nghe tiếng đã biết là Kim Mục, vội vàng nói: “Hóa ra là Kim tướng quân, mau mời, mau mời.”
Kim Mục đi vào phòng, tự nhiên mà ngồi xuống ghế, nói với Tiểu Vinh: “Quý phủ có rượu nào ngon, mang hết ra đây.”
Tiểu Vinh bị vị khách ‘không chút khách khí’ này dọa cho hết hồn, quay đầu nhìn Tô Tín.
Kim Mục cười nói: “Ngươi nhìn ông ấy làm gì? Chẳng lẽ ông ấy có thể không cho phép sao?”
Dứt lời Kim Mục như cười như không nhìn Tô Tín.
Tô Tín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi/1001158/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.