Trong lúc mơ mơ màng màng, Cố Khinh Hàn dường như thấy được Vãn Dung đút nước cho cô uống xong, lại nói chuyện với cô.
Cô đều nghe được tất cả, cô muốn an ủi hắn, nhưng mà thân mình không nghe sai bảo, cho dù cô gấp như thế nào, cho dù cô nỗ lực đứng dậy như thế nào, thân mình vẫn là không nhúc nhích.
Đầu óc thật nặng, thật nặng, sau khi giãy giụa trong vô vọng, lần thứ hai nặng nề ngủ.
Không biết ngủ bao lâu, Cố Khinh Hàn có chút thỏa mãn duỗi duỗi người, tinh lực toàn thân mênh mông, đây là dấu hiệu khôi phục võ công sao?
Không biết xem được ở quyển sách nào, thời điểm không ngưng tụ được nội lực, có thể đảo ngược gân mạch, một là có thể khôi phục võ công, một là tẩu hỏa nhập ma.
Rảnh rỗi sinh nông nổi, càng không nghĩ tới sẽ nghẹn khuất như vậy, bị người ta đuổi giết, vì thế bèn thử đảo ngược, xem ra hiệu quả cũng không tệ lắm đâu.
Khóe miệng giương lên một mạt ý cười, chậm rãi mở to mắt, nhìn qua vị trí Vãn Dung công tử hay ngồi.
Không có người?
Quét qua trái phải một cái, vẫn là không có người, Vãn Dung đi đâu?
Đầu óc trong nháy mắt xoay chuyển. Cúi đầu thấy trên mặt đất có không ít vết máu, mở to hai mắt nhìn.
Sự việc xảy ra trong lúc mơ mơ màng màng tiến nhập trong óc, giống như phóng điện não từng màn hiện lên.
Cô nhớ rõ cô rất khát, sau đó Vãn Dung đút nước cho cô uống. Nước, nơi này làm sao lại có nước? Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-tuyet-sac-cua-nu-hoang-be-ha/781258/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.