Chỉ là vô cùng đơn giản, thuận miệng phun ra một câu, khiến cho thân mình Vãn Dung công tử mềm nhũn, sắc mặt trắng bệch.
Cố Khinh Hàn có chút lo lắng nhìn Vãn Dung công tử: "Ngươi, không sao chứ?"
Cười thảm một tiếng, có chút không được tự nhiên nói: "Không, không sao, chỉ là hạt cát bay vào trong mắt, không sao!" Dứt lời, nâng tay ngọc nhỏ dài lên, lau nước mắt. Nhưng nước mắt kia vẫn tí tách tí tách, từng giọt chảy xuống, càng lau lại càng chảy ra nhiều hơn.
Trong lòng Cố Khinh Hàn thắt lại một cái. Cô lại không phải kẻ ngốc, sao có thể không nhìn ra được tình nghĩa của Vãn Dung công tử? Tuy rằng, thời điểm hắn thay cô chắn kiếm, cô thật sự xúc động, thậm chí nghĩ tới, muốn thu hắn vào hậu cung hay không?
Nhưng mà lý trí nói với cô, không thể! Vãn Dung công tử phong hoa vô song, tài mạo song toàn, tâm địa lại thiện lương, cô không thể huỷ hoại hắn!
Cô là một người đến từ dị thế, một người không thuộc về thế giới này, một người ngôi vị hoàng đế còn không hề ngồi ổn, cô cũng không biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì, cô làm sao có thể đem một nam nhân ôn nhuận như ngọc, thiện lương nhu nhược, đẩy vào trong hố lửa này đây?
Từ lúc đi vào nơi dị thế này, làm cái chức nữ hoàng này, chính mình có bao nhiêu lần bị ám sát? Ngay cả cô đều không nhớ rõ! Cô tự mình đều khó bảo toàn, làm sao mà bảo vệ hắn?
Hắn ưu tú như vậy, không nên tiến vào cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-tuyet-sac-cua-nu-hoang-be-ha/781257/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.