Chờ đến thời điểm Cố Khinh Hàn một lần nữa tỉnh lại, miệng vết thương trên người đều đã được rửa sạch sẽ, băng bó lại, thậm chí ngay tóc đều được gội sạch.
Trên người vẫn là một trận nóng rát đau đớn, chỉ là không có tê tâm liệt phế như lần trước tỉnh lại.
"Bệ hạ, ngài tỉnh rồi?"
Trước mặt xuất hiện một gương mặt phóng đại, tươi cười ôn nhuận.
Nhìn gương mặt tươi cười này, tâm tình đột nhiên rất tốt, Lộ Dật Hiên này, lớn lên xinh đẹp không phải tầm thường a, nếu là đặt ở hiện đại, ảnh hậu quốc tế không phải là nàng thì không được.
Nàng thật ôn nhuận, khóe miệng luôn là ngậm một mạt ý cười như có như không.
Rõ ràng là một nữ tử, lại lớn lên biến thái như vậy.
Quả thật khó có thể so sánh với Đoạn Hồng Vũ, người này so với người kia càng yêu nghiệt!
"Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta chưa tỉnh?"
Lộ Dật Hiên nhất thời có chút ngây ra, rồi sau đó cười cười, đưa nước trên tay cho Cố Khinh Hàn, hầu hạ cô uống hết.
Lúc này mới cầm lấy đồ ăn: "Bệ hạ nhiều ngày chưa ăn cơm, lấp đầy bụng trước đi!"
Cố Khinh Hàn tiếp nhận đồ ăn trên tay nàng, tầm mắt đảo qua, nhìn đến Vệ Thanh Dương, dựa vào một cây đại thụ, mặt không biểu tình nhìn không trung.
"Hắn ăn rồi sao?"
"Vệ quý quân, không chịu ăn.."
"Ngươi đi, đưa cái này cho hắn ăn, nếu mà không ăn, thì cứng rắn nhét vào cho ta!" Một tay ném đồ ăn vừa mới nhận cho Lộ Dật Hiên.
Cứng rắn nhét vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-tuyet-sac-cua-nu-hoang-be-ha/781231/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.