Hóa ra còn chưa kết thúc!
Ở trong lòng y, nữ nhân vừa tàn bạo vô tình, vừa ôn hòa vô hại kia, đang dựng thẳng lưng, đứng ở giữa sân.
Trong mắt, vẫn là một mảng màu máu như cũ, hổn hển mà thở phì phò.
Thân mình Vua sói cũng là bị thương chồng chất, nhiều chỗ đều bị rách thành từng miếng to.
Mà sói đói còn lại, một đám đứng ở bên cạnh, ánh mắt màu lục nhàn nhạt hung tợn nhìn chằm chằm Cố Khinh Hàn.
Cố Khinh Hàn cười có chút tà mị, có chút mê người.
Đặc biệt tại núi sâu rừng già này.
Trên mặt đất, dày đặc, cũng không biết có bao nhiêu xác sói, cành cây đứt gãy, máu chảy thành sông.
Xung quanh, còn có vô số con sói như hổ rình mồi.
Không thể không làm thân thể Vệ Thanh Dương hơi hơi co rúm lại.
Cố Khinh Hàn cầm lấy tay trái máu thịt lẫn lộn, nàng cười lạnh khát máu, lau chùi, rồi sau đó, há mồm phun ra một búng máu tươi.
Đem toàn bộ công lực tự nhiên dồn lại ở trên tay, "đùng" một tiếng, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, bổ ở trên đầu Vua sói.
Vua sói cũng rất xảo quyệt, biết một chưởng này mang sát khí ngập trời, nếu là trực tiếp tiếp đón, chắc chắn giữa đường đột tử.
Nhưng mà một chưởng này tới quá nhanh, mặc kệ thân hình Vua sói nhanh chóng di động, vẫn bị bổ nặng nề vào người như cũ.
Đau đến nó nhe răng trợn mắt, kêu rên thống khổ.
Đáng tiếc, nó còn chưa có kêu rên ra được, Cố Khinh Hàn một chưởng tiếp nối một chưởng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-tuyet-sac-cua-nu-hoang-be-ha/781228/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.