"Sở đại phu, bị dùng hình, trên người có rất nhiều ngân châm, còn có vết thương do roi đánh."
Thượng Quan Vân Lãng nhìn tiểu Lâm Tử lã chã chực khóc, không nhịn được hỏi: "Lần trước, Sở đại phu cũng là một thân toàn vết thương trở về, lần này cũng lại là một thân vết thương, hoàng cung này, là có ai không chứa được Sở đại phu đi?"
Nghe vậy, tiểu Lâm Tử mím môi, nhìn cửa phòng Sở Dật: "Là Đoạn quý quân đánh. Trước kia, Đoạn quý quân cùng Sở đại phu quan hệ rất tốt, sống nương tựa lẫn nhau, coi đối phương còn quan trọng hơn tính mạng mình."
"Nhưng không biết sau đó, hai người lại đã xảy ra mâu thuẫn gì, càng ngày càng xa cách, tận đến cuối cùng, Đoạn quý quân vừa nhìn thấy Sở đại phu, tâm tình đã không tốt, lâu lâu phái người mời Sở đại phu đi qua, cho một trận đòn hiểm."
"Chúng ta đều hỏi Sở đại phu, nhưng mà Sở đại phu cái gì cũng không nói, tùy ý Đoạn quý quân muốn làm gì thì làm."
"Nghe đồn, Đoạn quý quân vinh sủng hậu cung, đây có phải sự thật hay không?"
"Bệ hạ xác thật tương đối sủng ái Đoạn quý quân, thường xuyên đưa Đoạn quý quân đồ cổ trân bảo."
"Vậy quan hệ của hắn cùng Hạo nhi thế nào?"
"Đây.. Hai vị quý quân, không quan hệ với nhau, không tốt, nhưng cũng không xấu!"
Thượng Quan Vân Lãng hiểu rõ, yên lặng ghi tạc ba chữ Đoạn quý quân này trong lòng.
Theo nữ hoàng bệ hạ liên tiếp mấy ngày không có tới thượng triều, không biết tung tích, thậm chí ngay cả Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-tuyet-sac-cua-nu-hoang-be-ha/781224/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.