Cuối cùng Chúc Liên cũng thoát khỏi nguy hiểm, lúc Kỳ Cảnh vừa thả lỏng tinh thần, cũng đã hay chuyện Kha Phượng Viêm cướp ngục.
“Hoàng thượng, Ngụy đại nhân vẫn còn canh giữ ở đó!”
Kỳ Cảnh gật đầu, theo tên thái giám tới bẩm báo ấy đến chiếc bẫy nơi Kha Phượng Viêm rơi xuống.
Ngụy Ly thấy Kỳ Cảnh tới, vội vàng quỳ xuống hành lễ, “Tội thần cung nghênh bệ hạ!”
Về chuyện Ngụy Ly tự ý động tới Chúc Liên, tất nhiên Kỳ Cảnh sẽ không bỏ qua. Nhưng về chuyện cướp ngục, có thể nói là Ngụy Ly đã lập công.
“Dẫn người tới đây!”
Ngụy Ly nhận mệnh, bảo người ném dây thừng xuống đáy hố, chỉ một lát sau đã kéo được Kha Phượng Viêm và Mạc Tuyệt lên, tất nhiên cũng có kèm một con rắn màu lam.
Mặt Kha Phượng Viêm như dát một lớp băng, chờ cho đến khi đứng vững, lạnh lùng nói một câu, “Đưa thuốc giải đây?”
Ngụy Ly nhìn lam xà đã hy sinh vì nhiệm vụ, cười khoái chí trong lòng: Giỏi lắm, cắn trúng Mạc Tuyệt, ta không tin là không cắn chết hắn!
Về chuyện rắn độc, Kỳ Cảnh không rõ ràng lắm, hắn liếc Ngụy Ly một cái, đáp: “Trong bẫy có nuôi độc xà!”
Ngay tức khắc, Ngụy Ly đã nói với Kha Phượng Viêm, “Trong vòng ba canh giờ không tìm được thuộc giải, nhất định sẽ mất mạng!”
Nghe Ngụy Ly nói vậy, đôi đồng tử của Kha Phượng Viêm co lại.
“Kỳ bệ hạ có thể giao thuốc giải cho ta chăng?”
Kỳ Cảnh vừa tính toán gì đó, vừa tới gần Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/2187395/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.