Lúc Chúc Liên tỉnh lại đã là chuyện năm ngày sau, cả người y đau nhức. Cũng may là mấy ngày nay Sơn Trúc đều xoa bóp giúp y, nếu không thì hiện giờ y sẽ rất khó chịu.
Câu đầu tiên Chúc Liên nói sau khi tỉnh lại chính là, Mạc ca thế nào.
Sơn Trúc mím môi, nở nụ cười, “Hoàng thượng mang Hoàng quý quân quay về Kha triều rồi!”
“Độc trên người Mạc ca sao rồi? Đã giải hết hay chưa?” Chúc Liên vô cùng lo lắng, y rất muốn biết tin về Mạc Tuyệt.
Giọng nói của Kỳ Cảnh từ ngoài cửa vọng vào, “Hắn không sao cả, người có sao chính là ngươi đấy!”
Thấy Kỳ Cảnh tiến vào, Chúc Liên rụt người lại. Đây là lần thứ hai y phản bội hắn, nếu Kỳ Cảnh muốn phạt y thì đó cũng là chuyện đương nhiên.
Sắc mặt Kỳ Cảnh rất khó coi, nhất là lúc nhìn thấy Chúc Liên sợ mình. Là một quân vương, tất nhiên hắn phải có uy nghiêm khiến người ta khiếp sợ, nhưng hắn lại không hy vọng người hắn thật lòng yêu thương lại sợ hắn như thế.
Nhưng ý nghĩ lại khác xa với việc làm, Kỳ Cảnh trầm mặt đi tới trước giường Chúc Liên, túm lấy cổ tay gầy yếu của y, nói: “Giờ ngươi đã không còn dây dưa gì với Kha triều nữa, nơi này sẽ là nhà của ngươi!”
Chúc Liên hạ mi xuống, gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Cổ tay đang nắm quá mảnh mai, Kỳ Cảnh thấy đau xót, hiện tại Chúc Liên bị thương đúng là không nhẹ, hắn vốn muốn phạt y nhưng lại không đành!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/2187379/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.