Gia La Đức nhìn Kha Phượng Viêm bằng đôi ngươi hàm chứa ý cười, giống như đang nói, hoàng thượng, người phải làm thế nào đây?
Thấy quần bị ướt, Kha Phượng Viêm cảm thấy Gia La Đức này rất thú vị. Hắn kéo tay Gia La Đức tới thắt lưng mình, “Ái phi làm ướt quần trẫm, có phải nên làm gì đó hay không?”
Tất nhiên Gia La Đức cũng biết Kha Phượng Viêm đang chỉ cái gì, hắn lập tức vươn tay cởi đai lưng người nọ ra, vừa cởi vừa nhìn Kha Phượng Viêm, không có ý định dừng lại.
Mắt thấy ngoại khố bị cởi xuống, Kha Phượng Viêm nâng cằm Gia La Đức lên, ánh mắt trêu chọc, “Ái phi không định mở miệng nói chuyện à?”
Dứt lời, hắn nhéo lên ngực Gia La Đức một cái, “Hay là định lát nữa rên rỉ?”
“Ha ha!” Gia La Đức ngồi dậy, tiếp tục cởi y sam Kha Phượng Viêm, “Thì ra hoàng thượng đã sớm biết ta có thể nói tiếng Hán!”
“Người hiến cho trẫm, sao có thể không biết nói tiếng Hán!” Kha Phượng Viêm thản nhiên nói, “Tới đây đi, hãy để ta xem thành ý của Khương Hồ đại vương ra sao!”
Gia La Đức nghiêng người về trước hôn Kha Phượng Viêm, môi hắn giống như cơ thể hắn, lạnh tựa băng, khiến Kha Phượng Viêm có cảm giác mình đang hôn một băng nhân.
“Bắc quốc có ba mươi lăm quận, mười hai châu, hoàng thượng muốn bao nhiêu?” Gia La Đức đẩy ngã Kha Phượng Viêm, hỏi.
“Đại vương quý quốc muốn bao nhiêu?” Kha Phượng Viêm vuốt ve thắt lưng người nọ, muốn bức hắn thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/2187361/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.