Chiến trường Đông quốc.
Sóng vỗ bờ, khói bụi mù mịt, tiếng gào thét, tiếng binh khí chạm vào nhau, tất cả cùng hợp lại tạo thành chiến trường khốc liệt.
Trong thành Đông quốc, Kha Phượng Viêm nhíu mày, nghe bẩm báo.
“Khởi bẩm hoàng thượng, Kỳ triều đột phá Đông hà, đang lên bờ, thuyền của chúng ta đã đắm rồi!”
“Khởi bẩm hoàng thượng! Kỳ triều đã dẫn binh mã lên bờ, tướng sĩ triều ta đang chống đỡ!”
Trận chiến với Kỳ Cảnh đã kéo dài hơn một tháng, đôi bên khó phân cao thấp. Không ngờ đến rạng sáng nay, binh sĩ Kỳ triều lại đột phá đê ngăn của họ, lên bờ, tiến tới cửa thành.
“Khởi bẩm hoàng thượng, Kỳ Cảnh đã tự mình dẫn binh tới trước cửa thành khiêu khích!”
Kha Phượng Viêm buông bàn tay đỡ trán xuống, đứng dậy, đôi mắt sáng ngời nhìn ra cửa sổ, nói với người hầu: “Mang chiến bào tới cho trẫm!”
Dưới sự khiếp sợ của các tướng lĩnh cạnh bên, Kha Phượng Viêm phủ thêm chiến bào đế vương. Chiến bào vàng rực lóe lên màu thắng lợi, lúc này, một Kha Phượng Viêm anh tuấn ngút trời lại càng khiến người ta phải lóa mắt, không dám nhìn thẳng, các tướng lĩnh đều quỳ phục xuống.
“Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
Trong tiếng hô to, Kha Phượng Viêm bước về trước, đi lên thành.
Các tướng sĩ đang chém giết cùng binh sĩ Kỳ triều thấy hoàng thượng của họ – Kha Phượng Viêm xuất hiện trên cửa thành, sĩ khí phấn chấn, miệng hô ‘Giết giết giết’, binh khí trong tay cũng bổ về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/2187232/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.