Sau khi đi ra từ nhà vệ sinh, Tần Tu Nhiên cảm giác cơ thể hơi kiệt sức.
Dạ dày của anh rất đau, bụng cũng đau, đau đến nỗi trong mắt anh chỉ toàn là sao bay qua.
Anh đã nôn mửa bốn lần, đi vệ sinh ba lần, kiến thức thông thường cho anh biết, nếu anh cứ tiếp tục như vậy thì sẽ bị mất nước. Tay anh run rẩy, lập tức bấm điện thoại gọi cho Vương Cương. Trước khi điện thoại được kết nối, anh cảm giác như trước mắt mình đã biến thành màu đen, chỉ có thể dùng lý trí còn sót lại mà yếu ớt nói với Vương Cương: “Cứu tôi…”
Vừa dứt lời, trước mắt anh ngay lập tức tối sầm lại.
Lúc anh tỉnh lại thì đã thấy bản thân đang ở bệnh viện, mùi thuốc khử trùng tràn ngập trong xoang mũi, anh đang nằm trên chiếc giường bệnh di động, bị bác sĩ vỗ vào mặt hỏi: “Người bệnh, anh mau tỉnh lại. Hôm nay anh đã ăn những gì?”
“Chè đậu xanh… Bánh nướng… Xiên cay… Lẩu băng chuyền nhỏ… Gà chiên xù… Mì xào…”
Tần Tu Nhiên cố gắng hết sức nói ra những gì bản thân đã ăn qua, không đợi anh nói tiếp thì bác sĩ đã thông báo ngay: “Có khả năng là anh bị ngộ độc thực phẩm, chuẩn bị rửa ruột.”
“Tổng giám đốc Tần!”
Vương Cương đang hỗ trợ đẩy giường bệnh vừa nghe được lời này, đau lòng lên tiếng: “Dù sao anh cũng là tổng giám đốc, lúc yêu đương cũng không cần thiết phải hy sinh lớn như vậy!”
Tần Tu Nhiên không nói nên lời, anh nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nu-song-thu/3406195/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.