Gió đêm mang theo làn khói thổi giữa hai người, Tần Tu Nhiên có chút ngẩn ngơ nhìn người đối diện, người đang nhìn anh với ánh mắt trong trẻo kiên định.
Vì sao lại nói là "Mì xào của anh"?
Là bởi vì mì này do chính tay anh xào ra và giành giật về sao?
Từ trước đến nay, anh chưa từng làm chuyện như vậy, đây là lần đầu tiên anh làm vì một cô gái, đến khi ý thức được điều này, anh không khỏi cảm thấy hơi xấu hổ và mờ mịt.
Tần Tu Nhiên nuốt nước bọt, không biết phải trả lời như thế nào.
Đúng lúc này anh nhìn thấy Cố Lam nhếch miệng nở nụ cười: "Anh coi quảng cáo Extra à?"
"Hả?"
Tần Tu Nhiên ngẩn ra, Cố Lam quan sát nét mặt của anh thì biết ngay anh không hiểu được ý của cô. Cô vỗ vỗ vào bả vai của Tần Tu Nhiên, bất đắc dĩ lắc đầu: "Sau khi về nước, anh nên mở mang thêm một chút kiến thức đi."
"Em nói tôi không có kiến thức?"
Tần Tu Nhiên nhíu mày, Cố Lam phát hiện cô lỡ lời, vội vàng cứu vãn: "Sao có thể chứ? Chỉ là phạm vi hiểu biết của mỗi người rất khác nhau. Chỗ anh đi qua, chưa chắc tôi đã đi qua."
"Ví dụ như?"
Tần Tu Nhiên nhìn Cố Lam lấy chiếc đũa từ trong túi nhựa ra một cách tự nhiên rồi đưa cho anh, khuyên anh: "Tôi thường ăn món này, anh ăn thử một chút đi."
Nói xong, Cố Lam như đang bắt đầu suy nghĩ câu hỏi của anh, tùy ý nói: "Ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nu-song-thu/3406194/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.