Là một con sóc có giáo dưỡng không giống với sóc bình thường, nhóc con dùng hành động chứng minh trong sạch của mình.
Cậu mới không làm ra chuyện tùy chỗ ị bậy mất vệ sinh như vậy đâu.
Hơn nữa còn là trên tay Hàn Thiên Hữu.
Sau khi dựng lỗ tai nghe ngóng tin tức bên nhà Âu Dương, cậu bắt đầu tính toán làm sao có thể giao lưu với bên ngoài. Bây giờ cậu chỉ là một con sóc nhỏ, làm chuyện gì cũng không có cách, hơn nữa đây là trung tâm thành phố, người qua lại quá đông, một mình đi ra ngoài e khó giữ cái mạng nhỏ này.
Ảnh đế ở lại ăn chực cơm trưa xong mới ôm Tiểu Bạch về nhà, trước khi về hai nhóc con có nói chuyện một lúc.
Tiểu Bạch là một con mèo theo kịp thời đại đồng thời nó cũng rất yêu quý bạn bè, nó đã truyền dạy cho sóc con mấy chiêu nó học được để đối phó với con người.
Bề ngoài trông Tiều Bạch khá thờ ơ nhưng trong lòng nó rất đắc ý, chút đắc ý này của nó nhóc con đương nhiên có thể nhỉn ra được.
Anh Tiểu Bạch chắc là đang vui vẻ, sóc con vì Tiểu Bạch thông minh cũng cảm thấy vui lây.
“Tôi chỉ nhóc, nhóc phải nhớ kĩ đó, mấy chiêu này dùng với con người rất được, lúc trước tôi đã thử trên người sen hốt phân vài lần rồi, hắn bây giờ càng ngày càng thích tôi.” Tiểu Bạch nâng cằm có vẻ rất kiêu ngạo.
Nó vừa kiêu ngạo vừa tự tin.
“… A, anh Tiểu Bạch thật lợi hại.” Nhóc con há to miệng, mắt đậu đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nhan-ga-vao-hao-mon/1095203/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.