Ở bên này Phương Thiên Chước vừa mới hạ triều, Nam Môn Lương liền vội vàng nói cho y:"Hà công tử đánh Lạc quý phi, nháo nhào muốn bệ hạ đến phân xử."
Phương Thiên Chước hơi dừng lại bước chân:"Tranh Nhi?"
"Đúng vậy."
Phương Thiên Chước nhướn mày, khóe miệng bỗng chốc giương lên:"Ngươi thấy thế nào?"
Nam Môn Lương thành khẩn nói:"Vị Hà công tử này có chút khác biệt so với chúng ta điều tra."
Phương Thiên Chước gật đầu:"Trẫm cũng cảm thấy vậy."
Một tiếng "Hoàng thượng giá lâm" vang lên, trong điện tức khắc quỳ thành một mảnh, Hà Tranh cũng quỳ xuống theo, hai tay chống mặt đất, đầu gối lại treo lên không chạm đất.
Phương Thiên Chước liếc mắt nhìn cậu, bước đi vào.
Khâu Thủy Lạc bụm mặt, như hoa lê dính hạt mưa:"Hoàng thượng, ngài phải làm chủ cho thần thiếp a! Tên Hà Tranh này thật sự quá lớn mật, hắn, hắn thế nhưng cũng dám đánh thiếp!"
Phương Thiên Chước dừng lại bước chân ở bên người nàng.
Sắc mặt Khâu Thủy Lạc đỏ lên một mảnh, tóc hỗn độn, vật trang sức quý giá cài trên tóc đều sai lệch, bộ dáng đáng thương bất lực, đâu còn bóng dáng diễu võ dương oai hàng ngày.
Nhưng dù nàng có ủy khuất, cũng không dám trực tiếp bổ nhào vào người Phương Thiên Chước cầu an ủi, chỉ dám quỳ ở trên mặt đất khóc ô ô.
Phương Thiên Chước nhíu mày nói:"Còn không mau đi thỉnh thái y tới xem vết thương cho quý phi?"
Lập tức có cung nhân lĩnh mệnh rời đi, Phương Thiên Chước đi tới ghế chủ vị ngồi xuống nói:"Tại sao lại nháo thành thế này?"
Hà Tranh ngẩng đầu, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nhan-ga-cho-bao-quan/242970/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.